Hiển thị các bài đăng có nhãn ngoai-tinh. Hiển thị tất cả bài đăng

Những người mặt vuông rất dễ đi ngoại tình

Các nhà khoa học Canada đã kết luận, những người mặt ngắn và vuông thường có xu hướng ngoại tình hơn.

Tờ Sputnik đưa tin, các nhà khoa học từ Đại học Nipissing ở Canada đã xác định được vẻ ngoài của khuôn mặt con người sẽ cho biết họ dễ ngoại tình.

Để đưa được ra kết luận này, các nhà khoa học đã tiến hành hai cuộc thử nghiệm.

Lần thử nghiệm đầu tiên với sự tham gia của 145 sinh viên đã có người yêu. Khi điền vào bảng câu hỏi trắc nghiệm, họ cần chỉ ra đặc điểm hành vi của bản thân mình khi giao tiếp với người khác và hành vi tình dục.


Dựa vào khuôn mặt nhận biết người dễ ngoại tình. Ảnh minh họa

Đồng thời dựa vào bức ảnh của các tình nguyện viên này, các nhà khoa học đã xác định được việc ngoại tình tương xứng với bề rộng và bề dài của khuôn mặt.

Lần thử nghiệm thứ hai, các nhà khoa học đã làm trắc nghiệm với 314 người, nhiều hơn lần trước. Sau đó họ đã đánh giá được mức độ thiếu chung thủy của các tình nguyện viên.

Theo nhận xét của các nhà khoa học, liên hệ giữa khuôn mặt và hành vi tình dục được xác định bởi mức độ testosterone hoóc môn trong việc quan hệ tình dục.

Tương ứng với nghiên cứu, hình dạng khuôn mặt có thể đóng vai trò như một chỉ số về khả năng tình dục của cả nam và nữ giới.

Cuối cùng, nhóm nghiên cứu này đưa ra kết luận, những người có khuôn mặt rộng và vuông không chung thủy với người yêu của mình bởi họ ưa những cuộc tình ngẫu nhiên.

Tâm sự người đàn bà trước ngưỡng cửa ngoại tình

Tôi là một phụ nữ bình thường, với một người chồng chỉn chu và hai cô con gái nhỏ. Chồng tôi là mẫu đàn ông của gia đình. Anh có công việc ổn định, thương vợ, biết chăm con, biết vào bếp, không ăn chơi, không tật xấu. Đó là mẫu người mà bất cứ một phụ nữ nào cũng mơ ước được lấy làm chồng.


Tôi cũng đã từng rất tự hào về chồng tôi, xem anh như là niềm may mắn lớn nhất mà cuộc đời ban tặng. Tôi đã từng nghĩ rằng đời tôi chỉ cần có thế và cứ bình yên mà sống trong ấm êm cho hết cuộc đời.

Rồi một ngày tôi gặp anh. Một người đàn ông thành đạt nhưng điềm đạm, tình cảm. Anh lớn hơn tôi một tuổi, là giám đốc điều hành của một công ty truyền thông. Ở tuổi anh, với những gì anh có mà vẫn còn độc thân hẳn là do tiêu chuẩn lựa chọn bạn đời quá cao, là do quá kén chọn. Nhưng anh nói với tôi rằng “đường tình của anh lận đận, chắc duyên trời chưa se”.

Chúng tôi ban đầu là bạn, từ chỗ tâm đầu ý hợp nhiều vấn đề mà ngày trở nên thân thiết. Chúng tôi ít gặp nhau, nhưng hay chuyện trò qua mạng xã hội. Rồi như một lẽ tất nhiên, chúng tôi dần cảm mến nhau rồi nhớ nhau nhiều từ khi nào chẳng rõ. Những câu chữ từ việc hỏi han trao đổi thường tình dần đã nhuốm màu thương nhớ.

Tôi, một người đàn bà đang có chồng, là mẹ của hai đứa con, tất nhiên cũng biết mình đang làm một việc không nên chút nào. Nhưng anh thường nói với tôi: Tình cảm là thứ không thể gượng ép. Yêu và nhớ một người cũng chẳng cần lý do. Anh sẽ không làm gì tổn hại đến hạnh phúc gia đình em.

Vụng trộm tình cảm - đó là thứ cảm giác cực kì thú vị. Những lời quan tâm nhung nhớ tưởng chỉ có thể làm rung động những trái tim mới lớn cũng khiến trái tim một người hụ nữ sắp chạm ngưỡng 40 như tôi rung động. Thình thoảng chúng tôi gặp nhau, cùng nhau ngồi cà phê, hỏi han những chuyện đời thường và rồi im lặng nhìn nhau. Tất cả chỉ có thế vậy mà khiến trái tim tôi cứ xốn xang, hồi hộp. Nó khiến cuộc sống tôi như nhuộm một màu sắc mới

Trong giấc mơ của tôi anh xuất hiện với tư cách là một tình nhân. Nó khiến cho mỗi lần thức giấc của tôi thêm tiếc nuối. Đã có lần tôi nghĩ giá như tôi có thể ôm anh ngoài đời thực một cái giống như trong giấc mơ thì tốt biết bao. Tôi nhớ về anh nhiều, nhưng thật lạ tôi vẫn yêu chồng tôi. Việc mơ thấy một người đàn ông khác cũng khiến tôi cảm thấy tội lỗi.

Mối quan hệ của chúng tôi cứ thế, bền bỉ tháng này qua năm khác một cách trong sáng đến không ngờ. Những buổi hẹn hò hiếm hoi cũng vẫn chỉ là cùng nhau nhấm nháp cà phê, trò chuyện lan man và nhìn nhau. Một cái nắm tay cũng chưa từng thực hiện, dù rằng chúng tôi có cơ hội để làm cả những việc hơn thế.

Rồi một ngày, anh nói anh không hiểu vì sao lại yêu tôi, một phụ nữ có chồng nhiều đến vậy. Rằng anh cũng khát khao muốn một lần được vượt xa hơn nhưng không dám. Anh dò hỏi ý tứ của tôi, rằng liệu chúng tôi có thể tiến xa hơn một chút? Một vòng tay ôm. Một nụ hôn. Một lần thôi, cho bõ nỗi nhớ nhung của bao thời gian qua. Gợi ý ấy của anh khiến tim tôi vừa run run xôn xao vừa chập chờn sợ hãi.

Lần gặp mới nhất, anh tìm cách thuyết phục tôi, anh nói rằng xã hội giờ quan niệm hiện đại lắm rồi, tôi cũng đừng nên quá day dứt hay lo sợ. Chuyện chỉ cần có hai người biết. Mọi thứ đều là bí mật. Và sau đây là cuộc đối thoại của chúng tôi:

- Em hỏi thật, nếu sau này vợ anh cũng như em bây giờ thì anh sẽ thế nào?

- Đừng để anh biết là được. Nếu anh biết chắc anh sẽ không chịu được.

- Nếu chồng em biết, có lẽ anh ấy cũng sẽ không chịu được.

- Nhưng chồng em sẽ không biết.

- Nếu chồng em biết, và gia đình em tan nát thì em phải làm sao?

- Thì âu cũng là số phận, có phải ai cũng hạnh phúc đâu. Mỗi cây mỗi hoa...

- Tức là nếu em khổ thì đó sẽ là do số phận chứ không phải do lỗi của anh và em?

- Anh nghĩ là em lo xa quá. Nếu chúng ta kín đáo, không đời nào chồng em biết được.

- Em nghĩ, muốn người khác không biết trừ khi mình không làm.

Tôi đã lê bước khỏi cuộc hẹn mà với tôi đó có lẽ là cuộc hẹn cuối cùng với một cõi lòng tan nát. Tôi không thất vọng về anh ta, tôi thất vọng về chính mình. Bởi lúc tôi hỏi anh ấy “nếu gia đình em tan nát thì em sẽ ra sao”, tôi đã điên rồ tưởng rằng anh ấy sẽ trả lời “anh sẽ cưới em”. Anh ấy nói rằng anh ấy không muốn lừa gạt để chiếm đoạt rồi bỏ chạy. Anh ấy chỉ muốn nói những lời thật lòng. Đúng rồi, người ta thật lòng, còn tôi thì ngoại tình trong mộng tưởng.

Tôi đã từng tưởng tình cảm này là thứ gì đó thật thi vị. Thật buồn cười khi một phụ nữ đã có chồng có con lại còn mơ tưởng về một tình yêu lãng mạng trong sáng. Rằng nếu mình khổ ải sẽ có người vì yêu mình mà bất chấp thị phi. Hóa ra cái cảm xúc chúng tôi dành cho nhau chỉ dừng ở mức đó, chỉ để thỏa mãn mình, không tương lai, không cả trách nhiệm. Anh ta đã nghĩ gì về tôi? Hay miệng thì nói yêu thương những lòng thì khinh bỉ? Nếu mọi chuyện vỡ lở, anh ấy sẽ cho rằng số phận tôi nó thế và mình thì vô can, chồng tôi chỉ mất một người vợ dại dột lẳng lơ, còn tôi mất cả gia đình, mất hết. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy ớn lạnh cho cái sự ngu dại của mình. Đàn bà cứ hay ảo tưởng, còn đàn ông thì dù có đang qua lại với “vợ người ta” vẫn biết mình chẳng bao giờ lấy một người phản bội làm vợ.

Kể từ hôm đó tôi không còn dùng mạng xã hội. Tôi dành thời gian quan tâm đến chồng và con mình hơn. Những cuộc tình bắt nguồn từ thế giới ảo nhưng nó có thể giết chết cuộc đời thực của bất cứ ai, nếu như không tỉnh táo.

Tôi rất yêu vợ, nhưng vẫn ngoại tình...

Tôi không muốn mất gia đình cũng như bồ. Bồ không muốn mất tôi, nói thích sinh thêm con và làm mẹ đơn thân.

Tôi 32 tuổi, đã có gia đình và một cậu con trai 3 tuổi. Vợ chồng tôi yêu nhau 9 năm, sau đó cưới, giờ đã 14 năm từ khi quen. Gần đây tôi lại có tình cảm và yêu một người phụ nữ khác. Cô ấy cũng có gia đình và một cậu con trai. Chúng tôi làm cùng công ty, công việc không liên quan nhưng ngồi chung phòng. Lúc mới tán tỉnh cô ấy, tôi nghĩ chỉ là cảm xúc nhất thời nhưng không ngờ yêu cô ấy thật lòng và vẫn yêu vợ nữa. Có thể do vợ tôi đi làm nhiều không có thời gian bên gia đình nên tôi thiếu thốn tình cảm, nên tôi đã ngoại tình, tôi cũng không biết nữa.


Chúng tôi định dừng lại nhưng càng muốn dừng thì càng yêu nhau hơn. Tôi biết, đàn ông có thể tìm sự tha thứ từ vợ nếu vợ biết tôi ngoại tình, nhưng cô người tình sẽ khác, cô ấy không yêu chồng, nói đến bên chồng vì tình thương không vì tình yêu. Cô ấy yêu tôi, ở bên tôi cô ấy được sống thật, là chính mình. Chúng tôi vẫn muốn duy trì mối quan hệ này nhưng lại sợ đi quá xa. Tôi không muốn gia đình cô ấy cũng như gia đình mình tan vỡ. Một ngày chúng tôi không nói chuyện hay gặp nhau là nhớ da diết. Nếu như giữa chúng tôi không có sự ràng buộc gia đình chắc sẽ đến với nhau. Khi tôi nói yêu, cũng tỏ bày luôn là sợ cô ấy sẽ yêu lại, đúng điều tôi sợ đã xảy ra. Giờ tôi không biết phải làm như thế nào, không muốn mất gia đình cũng như cô ấy. Cô ấy không muốn mất tôi, nói thích sinh thêm con và làm mẹ đơn thân nữa.

Anh chị từng trải có thể tư vấn giúp tôi phải giải quyết mối quan hệ này như thế nào được không? Tôi từng nói nếu không gặp nhau, có thể dừng mối quan hệ này không, cô ấy nói không làm được.

Vì sao phụ nữ giai đoạn từ 28-38 tuổi rất dễ đi ngoại tình?

Theo các nhà phân tích tâm lý, tình cảm hôn nhân của người phụ nữ được chia thành nhiều giai đoạn, và ở mỗi thời kỳ, diễn biến tâm lý có nhiều sự khác nhau. Chính vì thế việc phụ nữ ngoại tình cũng tùy vào độ tuổi.

Ở giai đoạn đầu, dưới 19 tuổi, đây là thời kì phụ nữ đã phát triển hoàn toàn về sinh lý nhưng tâm lý lại không hoàn toàn trưởng thành. Không có kinh nghiệm cuộc sống xã hội. Thời kỳ này những cảm xúc cơ bản của phụ nữ thiên về lý tưởng truyền thống, lãng mạn. Tình yêu có thể đến nhưng đa phần chỉ để thỏa mãn cảm giác và khẳng định mình đã trưởng thành, giải quyết sự cô đơn.


Giai đoạn từ 20 - 28 tuổi là khoảng thời gian phụ nữ tìm kiếm con đường lập nghiệp, tìm đối tượng kết hôn và sau đó kết hôn. Độ tuổi này là thời kỳ bận rộn nhất và lộng lẫy nhất đối với người phụ nữ.

Tốt nghiệp, có việc làm ổn định. Còn bắt đầu hẹn hò hoặc được làm mai mối rồi chọn một đối tượng để kết hôn, trở thành người phụ nữ của gia đình. Học cách làm giàu, học cách để trở thành người vợ, người mẹ đảm. Mang thai và sinh con, chăm con nhỏ, rồi đưa con vào mẫu giáo... Có thể nói ở giai đoạn này, người phụ nữ lấy gia đình làm trung tâm mà quên mất bản thân mình. Bỏ qua những mong muốn cơ bản, không để tâm đến nhu cầu cảm xúc, và cũng sẽ không có cơ hội để mà “hư hỏng”.

Nhưng đến giai đoạn 28-38 tuổi, khi gia đình dần đi vào ổn định, vị trí công việc cơ bản được xác định, những đứa trẻ đều đã đi học không cần chăm sóc toàn thời gian, người phụ nữ lại dễ rơi vào tâm trạng cô đơn. Thế nhưng, những cảm xúc này lại không tìm được nơi để giãi bày, chia sẻ.

Trong khi đó theo nghiên cứu, ở vào độ tuổi này, người chồng thì cũng bận rộn với việc kiếm tiền, với những nguồn giải trí mới. Thường họ chỉ biết đem tiền về cho vợ, ít để ý đến con cái hay có nhu cầu đặc biệt hàn huyên trao đổi với người phụ nữ của mình.

30 tuổi, cũng là thời điểm phụ nữ có điều kiện để trở nên xinh đẹp, hoàn mỹ nhất. Vì vậy, phụ nữ dễ dàng “say nắng” ở khoảng thời gian từ 28-38 tuổi. Và có không ít gia đình, do không thể giải quyết “cuộc khủng hoảng tình cảm” nên ở giai đoạn này, tỷ lệ ly hôn cũng cao nhất.

Khi phụ nữ 39 tuổi đã phải đối mặt với nỗi lo sợ sẽ bị già đi nhanh chóng.Phụ nữ khi đầu bốn mươi sẽ có sự thay đổi nghiêm trọng về mặt tâm lý và sinh lý. Tất nhiên, sự quan tâm dành cho gia đình và thái độ hôn nhân sẽ thay đổi, các vấn đề về tình cảm và tình dục không còn chiếm vị trí quan trọng. Thay vào đó họ sẽ dành tình yêu của mình cho con cái. Đây là lúc phụ nữ cam chịu chấp nhận tuổi trẻ của mình đã qua, việc tìm kiếm người bạn chia sẻ sẽ vô cùng khó.

Kiểm soát chồng quá mức sẽ dễ đẩy chồng đi ngoại tình

Bất kỳ ai cũng đều cảm thấy khó chịu khi bị kiểm soát, đặc biệt là ...đàn ông. Một người vợ kiểm soát chồng quá mức là đồng nghĩa với việc đẩy chồng đến với người phụ nữ khác.

Khi người vợ thích kiểm soát chồng

Bất kỳ ai cũng đều cảm thấy khó chịu khi bị kiểm soát. Đó cũng là lý do các bà vợ không nên kiểm soát chồng để tránh chồng đi ngoại tình.

Khi bạn kiểm soát chồng, chàng sẽ luôn cảm thấy ngột thở và khó chịu khi bị gò bó. Đó là lúc chàng thấy hối hận vì quyết định kết hôn với bạn.


Đặc biệt sự kiểm soát quá mức khiến các đấng lang quân thích tìm kiếm sự bình yên bên ngoài. Điều này khiến họ lơ là việc chăm sóc vun vén cho hạnh phúc gia đình.

Mặc dù bạn có thể đang làm đúng nhưng hành động của bạn khiến các đấng mày râu cảm thấy khó chịu và dễ gây hiểu lầm.

Một số nhà tâm lý học cho rằng, nếu bạn gây sự ức chế cho chồng mình thì hậu quả có thể anh ta sẽ quay lại kiểm soát ngược bạn như một cách để trả thù.

Sự kiểm soát sẽ đẩy mâu thuẫn gia đình bạn lên và có nguy cơ làm tan vỡ hạnh phúc gia đình bạn.

Nếu chàng thực hiện theo ý bạn thì có lẽ chỉ là điều vô cùng hãn hữu. Tốt hơn hết, bạn đừng kiểm soát bạn đời của mình để tránh gây ra những mâu thuẫn trong gia đình không đáng có.


Nhiều người phụ nữ khốn khổ trong việc quản chồng vì sợ chồng lăng nhăng nhưng không hề hay biết đó là một việc làm rất vô nghĩa. Bởi dù có kiểm soát chồng chặt 24/24h nhưng bạn có thể quản được suy nghĩ của anh ta. Nếu người đàn ông của bạn đã muốn ngoại tình thì kể cả bạn trói anh ta lại, anh ta vẫn ngoại tình trong tư tưởng. Kiểu ngoại tình này thậm chí không kèm phần nguy hiểm .

Có người cho rằng, nếu như đàn ông càng bị ngoại cảnh kiểm soát thì cái tư tưởng càng bộc phát mạnh, mạnh đến nỗi bạn tưởng là anh ta thuộc về bạn duy nhất rồi, nhưng thực chất trong suy nghĩ của anh ta đã không còn chỗ cho một người như bạn nữa. Lúc đó bạn sẽ thế nào khi bị chồng xem như một kẻ vô hình, như một cái nợ đời chỉ muốn buông, muốn bỏ?

Hãy kiểm soát mình thay vì kiểm soát chồng

Vậy nên cách tốt nhất không phải là kiểm soát chồng mà hãy kiểm soát chính bản thân mình, kiểm soát chính những cảm xúc của mình.

Nếu như chồng bạn đã không muốn ngoại tình, thì việc quản chồng chẳng để làm gì. Còn nếu chồng bạn đã muốn ngoại tình thì không ai có thể ngăn cản được điều đó, ngay cả chính cái chết của bạn.

Bởi, người ta có thể đội đá vá trời nhưng không ai có thể bắt được suy nghĩ của người khác bỏ vào lồng để khóa lại được. Vì thế, thay vì quản chồng, hãy quản chính bản thân mình. Quản lý cảm xúc của mình để thấy rằng mình đáng được trân quý, đáng được yêu thương và bảo bọc nhất. Bởi mình không thương thân mình làm sao có thể thương được người khác. Trong khi đó, việc kiểm soát người khác là một cách gián tiếp nói lên một sự thật rằng, bạn không thể sống nổi nếu không có chồng bạn. Cách đó là tự hạ thấp giá trị bản thân. Nếu bạn không yêu bản thân bạn thì chồng bạn sao có thể yêu được bạn?

Vậy nên, làm sao để mình luôn biết cách tự yêu bản thân, làm sao để bao dung với chính mình, làm sao để trân trọng bản thân mình một cách đúng mực...đó mới là việc quan trọng. Chỉ khi mà bạn quản được chính bạn thì bạn mới hiểu được cách để yêu thương một người khác là như thế nào?

Còn nếu như bạn nghĩ rằng, quản chồng là cách để thể hiện yêu thương thì cũng giống như việc bạn tự đút tay vào ổ điện vậy.

Cách kiểm soát là đừng kiểm soát gì cả

Bạn có tin nếu ngày nào bạn cũng kiểm tra ví của chồng, bạn cũng không thể nắm được tài chính của anh ta? Điều này là chắc chắn. Đã có rất nhiều người đàn ông phải có quỹ đen để đối phó với vòng cương tỏa của vợ. Và cái vợ nắm giữ được chỉ là phần nhỏ những gì quỹ đen mà anh ta có. Vì thế đừng bao giờ khám ví chồng mà hãy khéo léo để chồng thấy có trách nhiệm chia sẻ những khoản chi tiêu trong gia đình

Khi người đàn ông không bị kiểm soát, anh ta sẽ tự nguyện và thấy ý nghĩa khi đưa cho vợ những khoản tiền đóng góp. Tương tự, thời gian cũng là thứ các bà vợ khó nắm giữ. Đừng để chồng phải giải trình về khoảng thời gian vắng mặt ở nhà vì phần nhiều những giải trình mang tính cưỡng chế đều không chân thực.

Nếu chồng khai “Hôm nay tắc đường quá nên anh về muộn” hoặc “Anh đang định về thì thằng bạn thân nó điện thoại” thì bạn nên nhẹ nhàng bảo chồng: “Anh không cần thông báo cho em lý do mà chỉ cần nhắn em sẽ về muộn hơn ngày thường". Thay vì ngồi nghĩ ra 1001 tình huống xấu về lý do chồng về muộn, bạn nên tìm một lý do tích cực hơn. Bạn sẽ thấy thoải mái và chồng bạn sẽ không căng thẳng khi trở về nhà.

Vợ ngoại tình với đồng nghiệp cũ...

Tôi và đồng nghiệp cũ cùng yêu vợ tôi, nhưng cô ấy lựa chọn tôi và bây giờ lại phản bội lại tôi để ngoại tình với người ấy…


Tôi và đồng nghiệp cũ cùng yêu vợ tôi, nhưng cô ấy lựa chọn tôi và bây giờ lại phản bội lại tôi để ngoại tình với người ấy… (Ảnh minh họa)

Cách đây 3 năm, cả tôi, vợ và người tình của vợ cùng vào làm một công ty, cùng một thời điểm. Cả tôi và người kia cùng yêu vợ tôi, người kia ngỏ lời trước, nhưng cô ấy lại từ chối và nhận lời tỏ tình của tôi. Sau khi tôi và vợ yêu nhau được một thời gian, tôi chuyển chỗ làm khác, còn vợ và người ấy vẫn làm việc cùng nhau

Sau hơn 1 năm yêu nhau thì chúng tôi làm đám cưới, ngày cưới, người đồng nghiệp cũng đến dự, nhưng tôi nhìn thấy anh ta có vẻ không vui, có lẽ anh ta vẫn thấy buồn vì vợ tôi không đáp lại tình yêu.

Một thời gian sau đó, tôi thấy vợ hay kể, anh ta đã có người yêu. Họ chuẩn bị làm đám cưới. Rồi công việc cuốn đi, tôi cũng chẳng có thời gian hỏi thăm.

Hơn 1 năm sau đám cưới, tôi và vợ chưa muốn có con, một phần vì công việc còn chưa như ý, tôi muốn phấn đấu có chỗ đứng vững chắc tại công ty, một phần vì vợ tôi muốn tận hưởng cuộc sống vợ chồng son thêm vài năm nữa. Tôi cũng không nôn nóng chuyện có con, vì cả hai vẫn còn rất trẻ, chưa đến 30 tuổi.

Cố gắng mãi cho công việc, cuối cùng tôi cũng được sếp cân nhắc vào vị trí trưởng phòng, nên công việc bận rộn hơn nhiều. Tôi không có nhiều thời gian dành cho vợ như trước kia, cũng không có thời gian để quan tâm, để ý đến cô ấy. Tôi cứ ngỡ, vợ sẽ hiểu và thông cảm cho tôi, nhưng thật trớ trêu, trong lúc tôi bận rộn, vợ lại nhận lời hẹn hò với người đồng nghiệp cũ của tôi, vẫn là đồng nghiệp hiện tại với cô ấy.

Cô ấy không nói với tôi mà người nói cho tôi biết mối quan hệ của vợ lại chính là người đồng nghiệp cũ ấy. Ban đầu tôi không tin, chỉ đến khi anh ta gửi cho tôi bức ảnh hai người trong nhà nghỉ với nhau, tôi mới dám tin điều đó là sự thật.

Hôm đó, tôi gác lại hết công việc, về nhà chờ vợ và hơn 1 giờ đêm mới thấy cô ấy về, nhìn thấy tôi, vợ sững sờ, vì cô ấy vẫn nghĩ hôm nay tôi lại về muộn, hoặc ngủ lại nơi làm việc như mọi ngày.

Sau phút thất thần, cô ấy lại dành sự quan tâm cho tôi, hỏi tôi muốn ăn gì không để nấu, cô ấy tuyệt đối không nhắc đến chuyện đi đâu, với ai mà giờ này mới về. Đến khi tôi hỏi, thì cô ấy nói dối là đi sinh nhật một người bạn hồi đại học.

Tôi không kiềm chế nổi sự gian dối đó, nên đã tát cho vợ một cái rồi đưa cho vợ xem bức ảnh cô ấy ngoại tình, chụp với người tình.

Vợ nhận mình sai, nhưng lại quay sang trách móc tôi, trách tôi không quan tâm, không yêu thương, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến công việc nên cô ấy buồn, nhận lời hẹn hò với người cũ. Hai người chỉ vào nhà nghỉ chứ không làm gì cả, cô ấy mong tôi tha thứ và hứa sẽ không tái phạm. Tôi vẫn yêu vợ, nhưng chẳng biết có tin nổi những điều cô ấy nói.

Chồng ngoại tình lỗi lớn là do vợ

Những người vợ thường lên án chồng lăng nhăng, những cô bồ nhí lẳng lơ làm ảnh hưởng đến cuộc sống gia đình. Tuy nhiên, ít người nghĩ rằng, việc chồng ngoại tình có một phần lỗi không nhỏ của người vợ.

Người vợ có vai trò quan trọng trong việc giữ gìn tổ ấm gia đình. Cách ứng xử của các bà vợ có ý nghĩa quyết định đến hạnh phúc vợ chồng cũng như việc giáo dục con cái. Vì vậy, việc để chồng đi ngoại tình có một phần lỗi không nhỏ của các bà vợ.

Các bà vợ thường rơi vào hai thái cực khá nguy hiểm: một là chấp nhận thành cái bóng của chồng, hai là trở thành “thủ lĩnh” và bắt chồng phải nhất nhất tuân theo. Cả hai thái cực này đều vô tình hay hữu ý đẩy chồng đến việc ngoại tình.


Chiều chuộng chồng quá mà quên bản thân mình là nguyên nhân dẫn đến chuyện ngoại tình (Ảnh minh họa)

Khi vợ hết lòng vì chồng

Nhiều bà vợ cho rằng mình luôn hết lòng vì chồng con. Họ luôn dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho chồng mà không nghĩ đến bản thân. Họ chấp nhận xấu xí, chấp nhận trở thành cái bóng ở phía sau chồng.

Chính việc hi sinh tất cả khiến các bà vợ không còn quan trọng trong tâm trí của các ông chồng nữa. Được quan tâm, chăm sóc hết lòng quá lâu khiến các ông chồng nghĩ rằng đó là điều họ xứng đáng được hưởng. Họ không còn cảm thấy trân trọng những sự hi sinh ấy của vợ.

Trong khi chồng ngày càng bóng bẩy, đẹp đẽ thì vợ ngày càng tàn héo về nhan sắc. Những công việc nhà cùng việc lo toan cho chồng con khiến các bà vợ trở nên lôi thôi, nhếch nhác trong mắt các ông chồng.

Điều đó khiến chồng cảm thấy chán và muốn tìm kiếm một bóng hồng xinh đẹp, lộng lấy cho “xứng tầm” với mình. Và từ đó, bi kịch bắt đầu.

Vợ quản lý chồng quá chặt


Vợ quản lý quá chặt khiến chồng ức chế và muốn tìm một người phụ nữ khác có thể giúp họ thể hiện "bản lĩnh đàn ông" (Ảnh minh họa)

Không ít bà vợ quản lý chồng khá chặt chẽ. Mọi hoạt động của chồng, mọi khoản thu nhập của chồng đều được các bà vợ theo dõi sát sao.

Không chỉ thế, nhiều bà vợ thường giành quyền quyết định những việc lớn trong gia đình. Điều này khiến vai trò của người chồng ngày càng trở nên lu mờ. Sự lu mờ ấy gây cảm giác khó chịu cho chồng.

Các ông chồng cảm thấy mình là người thừa, không được tôn trọng và không có vai trò gì trong gia đình. Do đó, họ muốn tìm kiếm một người cho họ cảm giác được là “ông chủ”, được sự quan tâm, chăm sóc và tôn trọng của người phụ nữ mà họ yêu quý. Họ muốn có một người phụ nữ để họ chứng tỏ “bản lĩnh đàn ông” của mình. Điều này dẫn đến việc ngoại tình.

Không chỉ thế, vợ quá bao dung với các hành động ngoại tình của chồng cũng góp phần “tiếp tay” để chồng tiếp tục tái phạm ở những lần sau.

Tóm lại, người vợ cũng có trách nhiệm không nhỏ khi để xảy ra ngoại tình. Vì vậy, ngay từ khi bắt đầu kết hôn, cả vợ và chồng cần học cách tôn trọng lẫn nhau. Các bà vợ không nên hi sinh quá nhiều cho chồng con mà bạc đãi bản thân. Hãy biết cách chăm sóc để làm cho bản thân trở nên hấp dẫn hơn trong mắt bạn đời.

Xây dựng một không khí gia đình công bằng, bình đẳng, ở đó cả vợ và chồng đều tôn trọng lẫn nhau. Chỉ khi đó, hai tiếng ngoại tình mới không có cơ hội xen vào hạnh phúc gia đình.

Quả báo đầy đáng sợ cho những kể ngoại tình phải gánh chịu

Đây là 8 quả đáng ghê rợn nhất mà người bồ bịch lăng nhăng, ngoại tình phải gánh chịu:

Đời người, trong hôn nhân ngoại tình xếp vào tội tà dâm cực nặng nề. Đây là tội lỗi trời khó dung, phải nhận nghiệp nặng nề về sau. Dù rằng ngoại tình chỉ là phút chốc nhưng tội ngoại tình lại mang đến hậu họa khủng khiếp.

Với người ngoại tình, mang tội tà dâm, họ luôn phải gánh những hậu quả về sau, công việc, cuộc sống đều không có gì tốt, thậm chí là chỉ toàn khó khăn, trở ngại.

1. Gia đình tan nát, có khi còn ảnh hưởng đến tuổi thọ của bản thân. Hôn nhân đứt gánh, công việc chẳng còn, cuộc sống luôn chật vật.

Thật ra đây luôn là những điều ta có thể nhìn thấy rất rõ ràng trong cuộc sống. Tội ngoại tình gây báo ứng rất nhanh và đáng sợ.

2. Con gái sinh ra thì dâm đãng, con trai thì yếu ớt dễ mắc bệnh. Cha mẹ phạm tội tà dâm thì con cái cũng không thể sống hạnh phúc. Nghiệp của cha mẹ, con cái là người phải nhận hết.

3. Kẻ ngoại tình sẽ lâm vào cảnh khốn cùng, nghèo khó. Đây là cái kết mà họ tự lựa chọn khi ngoại tình. Phạm tội tà dâm, không khi nào họ có thể giàu có, phú quý được.


Kẻ ngoại tình sẽ lâm vào cảnh khốn cùng, nghèo khó. Đây là cái kết mà họ tự lựa chọn khi ngoại tình - Ảnh minh họa: Internet

4. Kẻ tà dâm rồi sẽ đến với người cũng không khác gì họ. Đây rõ ràng là cái kết khó tránh khỏi, làm gì sẽ nhận lại như thế

5. Công việc toàn bất trắc, thất bại liên tục. Tội ngoại tình khiến cuộc sống và vận mệnh cực xấu, không khi nào khởi sắc được. Nếu không biết quay đầu là bờ là cả đời bất hạnh, nghèo túng không dứt.

6. Cha mẹ phải chịu không ít điều tiếng và nhục nhã. Từ đây mà họ mang trọng tội bất hiếu với cha mẹ.

7. Phụ nữ tà dâm dễ mắc các bệnh nguy hiểm như ung thư cổ tử cung hay ung thư vú. Hậu quả này cũng đã từng được ghi trong cổ thư. Phụ nữ lắng loàn, không thủy chung thì chỉ mang đến bệnh tật cho bản thân.

Không những thế, ngoại tình, quan hệ bừa bãi còn dễ bị nhiều bệnh truyền nhiễm như: giang mai, lậu, thậm chí còn có thể là bệnh thế kỷ HIV.

8. Kẻ ngoại tình sẽ có tuổi già cô quạnh, nếu không thì con cháu bất hiếu, không chăm lo. Người tà dâm khi trẻ nuông chiều ham muốn, về già chịu cảnh nghèo khổ, tiền tài không có. Họ một mình khi về già, bất hạnh không ai quan tâm, đầy tủi hổ và khổ đau.


Kẻ ngoại tình sẽ có tuổi già cô quạnh, nếu không thì con cháu bất hiếu, không chăm lo - Ảnh minh họa: Internet

Người phạm tội tà dâm, ngoại tình không khi nào tin vào chuyện quả báo hay báo ứng. Nhưng càng không tin, họ sẽ càng vướng vào nghiệp ngoại tình nặng nề do không tỉnh ngộ. Nhưng càng về sau, phúc đức càng tan biến, dẫn đến bất hạnh, đau thương không dứt sau này.

Báo ứng cho kẻ ngoại tình quả thực rất đáng sợ, là một trong những tội nặng nhất của kiếp người. Kẻ tà dâm thật sự chỉ biết đến tội lỗi của mình khi trải qua khổ đau nơi địa ngục. Đã mang tội trạng này mà còn không biết hối lỗi, sửa chữa thì chỉ còn chịu hình phạt cực nặng ở địa ngục.

Đời người, đừng vì nuông chiều ham muốn và cảm xúc của bản thân mà phá hủy công danh, phúc đức của mình. Phóng khoảng, hưởng thụ trong phút chốc nhưng bất hạnh cả một đời, ngay cả khi đã về với cát bụi cũng không được yên. Do đó, thay vào đó, hãy sống nghĩ suy trước sau, suy cho mình, xét cho cả con cháu sau này. Ngoại tình, tà dâm không chỉ khiến ta mất phúc đức, mà còn mang đến nghiệp xấu con cháu ta phải gánh.

Theo Gia đình Việt Nam

Với người ngoại tình, mang tội tà dâm, họ luôn phải gánh những hậu quả về sau, công việc, cuộc sống đều không có gì tốt, thậm chí là chỉ toàn khó khăn, trở ngại.

1. Gia đình tan nát, có khi còn ảnh hưởng đến tuổi thọ của bản thân. Hôn nhân đứt gánh, công việc chẳng còn, cuộc sống luôn chật vật.

Thật ra đây luôn là những điều ta có thể nhìn thấy rất rõ ràng trong cuộc sống. Tội ngoại tình gây báo ứng rất nhanh và đáng sợ.

2. Con gái sinh ra thì dâm đãng, con trai thì yếu ớt dễ mắc bệnh. Cha mẹ phạm tội tà dâm thì con cái cũng không thể sống hạnh phúc. Nghiệp của cha mẹ, con cái là người phải nhận hết.

3. Kẻ ngoại tình sẽ lâm vào cảnh khốn cùng, nghèo khó. Đây là cái kết mà họ tự lựa chọn khi ngoại tình. Phạm tội tà dâm, không khi nào họ có thể giàu có, phú quý được.

4. Kẻ tà dâm rồi sẽ đến với người cũng không khác gì họ. Đây rõ ràng là cái kết khó tránh khỏi, làm gì sẽ nhận lại như thế

5. Công việc toàn bất trắc, thất bại liên tục. Tội ngoại tình khiến cuộc sống và vận mệnh cực xấu, không khi nào khởi sắc được. Nếu không biết quay đầu là bờ là cả đời bất hạnh, nghèo túng không dứt.

6. Cha mẹ phải chịu không ít điều tiếng và nhục nhã. Từ đây mà họ mang trọng tội bất hiếu với cha mẹ.

7. Phụ nữ tà dâm dễ mắc các bệnh nguy hiểm như ung thư cổ tử cung hay ung thư vú. Hậu quả này cũng đã từng được ghi trong cổ thư. Phụ nữ lắng loàn, không thủy chung thì chỉ mang đến bệnh tật cho bản thân.

Không những thế, ngoại tình, quan hệ bừa bãi còn dễ bị nhiều bệnh truyền nhiễm như: giang mai, lậu, thậm chí còn có thể là bệnh thế kỷ HIV.

8. Kẻ ngoại tình sẽ có tuổi già cô quạnh, nếu không thì con cháu bất hiếu, không chăm lo. Người tà dâm khi trẻ nuông chiều ham muốn, về già chịu cảnh nghèo khổ, tiền tài không có. Họ một mình khi về già, bất hạnh không ai quan tâm, đầy tủi hổ và khổ đau.


Kẻ ngoại tình sẽ có tuổi già cô quạnh, nếu không thì con cháu bất hiếu, không chăm lo - Ảnh minh họa: Internet

Người phạm tội tà dâm, ngoại tình không khi nào tin vào chuyện quả báo hay báo ứng. Nhưng càng không tin, họ sẽ càng vướng vào nghiệp ngoại tình nặng nề do không tỉnh ngộ. Nhưng càng về sau, phúc đức càng tan biến, dẫn đến bất hạnh, đau thương không dứt sau này.

Báo ứng cho kẻ ngoại tình quả thực rất đáng sợ, là một trong những tội nặng nhất của kiếp người. Kẻ tà dâm thật sự chỉ biết đến tội lỗi của mình khi trải qua khổ đau nơi địa ngục. Đã mang tội trạng này mà còn không biết hối lỗi, sửa chữa thì chỉ còn chịu hình phạt cực nặng ở địa ngục.

Đời người, đừng vì nuông chiều ham muốn và cảm xúc của bản thân mà phá hủy công danh, phúc đức của mình. Phóng khoảng, hưởng thụ trong phút chốc nhưng bất hạnh cả một đời, ngay cả khi đã về với cát bụi cũng không được yên. Do đó, thay vào đó, hãy sống nghĩ suy trước sau, suy cho mình, xét cho cả con cháu sau này. Ngoại tình, tà dâm không chỉ khiến ta mất phúc đức, mà còn mang đến nghiệp xấu con cháu ta phải gánh.

Tôi có nên ngoại tình với trai trẻ?

Tôi chỉ coi Minh như một người em trai, là nơi để trút hết những phiền muộn. Thế nhưng, không hiểu từ bao giờ hình bóng chàng trai ấy cứ in đậm trong tôi khiến trái tim tôi thổn thức.

Tôi và chồng yêu nhau từ thời đại học. Ra trường cả hai đều xin được việc nên quyết định tiến tới hôn nhân. Vì là dân ngoại tỉnh nên chúng tôi từng phải thuê nhà ở. Sau 6 năm, chúng tôi tiết kiệm được chút ít rồi vay vốn thêm của ngân hàng để mua một căn hộ chung cư để ở. Cứ ngỡ rằng, trải qua bao nhiêu cơ cực, giờ là lúc chúng tôi hưởng chút an nhàn, nhưng người tính không bằng trời tính.


Hình minh họa

Sau này khi trả nợ được hết ngân hàng, có bao nhiêu tiền, chồng tôi dồn hết vào đầu tư chứng khoán. Lúc đầu có vẻ thuận lợi nhưng khi kinh tế bị khủng hoảng, chứng khoán tụt dốc, tiền đầu tư bỗng biến thành mớ giấy lộn.

Vì cố gỡ gạc, chồng tôi vay mượn khắp nơi, thậm chí còn bán hết đồ đạc trong nhà để dồn vào chứng khoán. Mà càng gỡ thì lại càng thua. Gia đình tôi bỗng lâm cảnh nợ nần, túng bấn. Từ đó, chồng tôi trở nên hay cáu bẳn, khó tính và suy nghĩ tiêu cực. Anh thường xuyên mượn rượu để giải sầu. Nhiều lần đến cơ quan trong bộ dạng say khướt và không đảm bảo công việc nên bị sa thải.

Không có việc gì làm, tiền không có nên chồng tôi càng tìm đến rượu nhiều hơn. Không những vậy, anh còn giao du với những đối tượng xấu và bị lôi kéo vào cờ bạc. Anh gần như chẳng đoái hoài gì tới vợ con.

Cơm áo gạo tiền từ đó đè nặng nên vai tôi. Tôi phải xoay xở đủ kiểu để có tiền trang trải cho cả gia đình. Tôi đã nhẹ nhàng khuyên nhủ, động viên chồng lấy lại cân bằng và tránh xa các tệ nạn đó. Tôi cố nói chuyện với chồng nhưng đáp lại, anh tỏ ra bất hợp tác.

Sau này, anh còn mắng chửi, nhục mạ tôi thậm tệ. Hôm nào thua bạc, anh lại hạnh họe, đánh đập tôi. Tôi nhẫn nhịn, im lặng để gia đình được yên ấm. Mang gương mặt bầm tím đến cơ quan, đồng nghiệp ai cũng hỏi han nhưng tôi chỉ dám nói là do không may bị ngã.

Tuy nhiên, lời nói dối này không qua mắt được Minh. Minh cũng là kế toán của công ty. Cậu ta kém tôi 3 tuổi. Cậu ấy là người thật thà và tốt bụng. Dù còn trẻ nhưng do hoàn cảnh khó khăn, va vấp cuộc sống sớm nên cậu ấy suy nghĩ khá già dặn so với tuổi.

Minh quan tâm, để ý tôi từng chút một. Mỗi khi đi làm, thấy tôi không vui là cậu sốt sắng hỏi han. Những vết thâm tím trên mặt tôi cũng dịu bớt nhanh chóng nhờ lọ thuốc Nam mà Minh mua cho. Hôm nào tôi mệt, Minh sẵn sàng làm giúp để tôi được ngồi nghỉ. Không hiểu sao, ở bên cạnh Minh tôi thấy cuộc sống thật bình yên và mọi buồn phiền, đau đớn đều chẳng là gì.

Chúng tôi trở nên thân thiết hơn sau những chia sẻ, buồn vui trong cuộc sống. Tôi chỉ coi Minh như một người em trai, là nơi để trút hết những phiền muộn. Thế nhưng, không hiểu từ bao giờ hình bóng chàng trai ấy cứ in đậm trong tôi khiến trái tim tôi thổn thức, tôi muốn ngoại tình. Tôi biết Minh cũng có tình cảm với mình nhưng tôi cố không để những cảm xúc đó lấn át lý trí. Tôi nghĩ đến con và mong chồng tôi có thể thay đổi để cháu có đủ cha và mẹ.

Thế nhưng, chồng tôi càng ngày càng quá đáng hơn. Anh đánh đập tôi chẳng tiếc tay. Nhiều lần quá chán nản tôi đã bỏ về cha mẹ đẻ. Được vài hôm chồng tôi lại đến van xin tha thứ và hứa sẽ sửa đổi, tu chí làm ăn. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn, mọi việc lại đâu vào đấy.

Tuần trước, vì những vết thương đau đớn do chồng hành hạ cộng thêm làm việc quá sức khiến tôi bị tụt huyết áp và ngất xỉu ngay tại trung tâm. Thấy sức khỏe tôi quá yếu, Minh đề nghị chở tôi về. Vừa đến cửa nhà, chồng tôi nhìn thấy đã lao vào đánh Minh rồi kéo tôi vào nhà. 

Anh tát tôi hai cái như trời giáng, vừa đánh anh vừa chửi tôi là gái đĩ, lăng loàn. Chưa hả giận, anh dùng chân đạp tới tấp vào mặt, vào người tôi cho tới khi tôi nằm im dưới sàn nhà anh mới chịu dừng lại. Tôi đau đớn về thể xác. Nhưng trên hết, tôi thấy chán nản và mất niềm tin vào chồng mình. Tôi gượng dậy và bước ra khỏi nhà.

Rồi Minh gọi điện an ủi, vỗ về tôi. Chúng tôi gặp nhau, tôi đã gục đầu vào Minh, òa khóc nức nở như một đứa trẻ. Chúng tôi cứ ôm nhau như thế, quên hết thời gian, quên hết mọi đau đớn phiền muộn. Tôi ước gì mình có thể sống một cuộc đời bình yên bên cạnh người biết yêu thương, trân trọng mình. Tôi muốn nổi loạn. Muốn thoát ra khỏi những đòn roi của chồng… Tôi phải làm sao đây?

Tâm sự của một người đàn bà đi ngoại tình, các chị em nên đọc để giữ gìn hạnh phúc

Mười năm trước chắc hẳn cả tôi và chồng tôi đều nghĩ, được cùng nhau sống dưới một mái nhà là niềm hạnh phúc nhất thế gian. Thực ra thì cũng đã có những ngày như vậy.

Tôi gặp người đàn ông ấy trong một bữa tiệc nhỏ. Người đàn ông ấy cũng như tôi, đã có gia đình. Vậy mà cái cách anh ta nhìn tôi, hỏi han quan tâm tôi khiến tim tôi loạn nhịp. Người đàn bà dễ bị khuất phục nhất là khi họ cô đơn. Có lẽ anh ta xuất hiện vào lúc tôi cảm thấy mình cô đơn và chống chếnh. Tối đó anh đưa tôi về, dừng cách xa nhà một đoạn vơí lí do “sợ chồng em thấy hiểu nhầm lại khổ em”.Thỉnh thoảng tôi vẫn có cảm giác không hiểu nổi mình, không hiểu bản thân mình đang thực sự muốn gì. Tôi có còn yêu chồng tôi nữa không? Tại sao vợ chồng sống với nhau bao nhiêu năm, rồi một ngày nhận ra chẳng còn niềm hứng khởi, yêu thích và rung động nào nữa.

Chúng tôi đã cùng nhau đi qua những tháng năm như thế, bận rộn mưu sinh và lơ là yêu thương, hiểu nhau rõ đến mức nhàm chán. Tôi dù sao đi nữa cũng chỉ là đàn bà, có thể mạnh mẽ ngoài đời nhưng trong tình yêu vẫn cần những lời âu yếm. Nhưng chồng tôi thì cho rằng: lãng mạn chỉ dành cho những kẻ yêu nhau chưa vướng bận gia đình. Có nhiều lúc tôi thèm một vòng tay ôm, thèm một nụ hôn cho ngày kỉ niệm nào đó mà anh đã quên vì cho rằng nó vẽ vời. Và giờ tôi cũng không nhớ, lần cuối cùng chúng tôi hôn nhau là khi nào nữa.


Tôi bước vào nhà, thấy chồng đang kéo chăn đắp lại cho con, miệng phàn nàn với tôi về việc thằng lớn học hành chểnh mảng, còn con bé con thì bướng bỉnh cứng đầu. Rồi anh hỏi tôi vài câu trước khi chìm vào giấc ngủ. Tôi nằm bên cạnh anh, xấu hổ nhận ra lòng mình đang nghĩ về một người đàn ông khác.

Chuyện gì cũng thế, đã có sự khởi đầu thì mọi chuyện tiếp theo chẳng có gì là khó khăn. Tôi và anh ta từ vài tin nhắn, vài cuộc gọi rồi gặp gỡ nhau, ăn tối, cà phê, hẹn hò. Mỗi ngày trôi qua đều nhớ nhau đến cuồng dại. Cảm giác đó không phải tôi chưa từng có với chồng tôi, chỉ có điều nó quá xa rồi. Người đàn ông này đang làm cho tôi nhận ra tôi không phải là một phụ nữ hai con tẻ nhạt và đơn điệu. Mỗi lời anh ta nói, mỗi việc anh ta làm đều khiến tôi hài lòng và xúc động.

Một lần sau cuộc hẹn, anh ta đề nghị cả hai vào khách sạn. Đúng là tôi si mê anh ta thật, nhưng lên giường cùng anh ta tôi lại thấy phân vân. Tôi không phải là kẻ độc thân, đi đến giới hạn cuối cùng của tình yêu rồi sẽ nhận được gì? Cuối cùng tôi đành làm một phép thử. Chúng tôi đi thuê một phòng nghỉ nhỏ, cảm giác như anh ta cũng không quá vồn vập, vội vàng. Bởi có lẽ trong đầu anh ta đang nghĩ: Tôi trước sau gì chả là của anh ta. Tôi cởi một vài nút áo rồi hỏi:

-Vì sao anh yêu em?

- Vì em đáng được yêu mà.

-Chúng ta có thể mãi ở bên nhau không?

- Cả hai chúng ta đã có gia đình rồi mà. Như thế này chẳng tốt hơn sao?

-Vậy thì anh bỏ vợ, còn em bỏ chồng. Chẳng lẽ mình cứ mãi thế này?

Người ta thường nói trong tình yêu, đàn ông và đàn bà là hai sự khác biệt. Đàn ông có thể lên giường với cả những phụ nữ họ không có tình cảm. Còn đàn bà chỉ ngủ với người mà họ yêu. Đàn ông ngoại tình rồi sẽ trở về với vợ con. Đàn bà khi đã ngoại tình thì chẳng muốn về nhà nữa.

Trong phút giây, tôi nhận thấy ánh nhìn anh ta có chút sửng sốt. Anh ta bắt đầu nói năng không còn được mạch lạc với muôn vàn lý do. Và tôi trong cơn mê sảng vì yêu vẫn còn đủ thông minh để nhận ra anh ta không muốn vứt bỏ gia đình của mình. Anh ta cũng ngoại tình, tôi cũng ngoại tình, nhưng xét cho cùng là tôi thua hẳn anh ta. Tôi đi ra khỏi nhà nghỉ, không thèm nói một câu từ biệt.

Tôi về nhà mẹ đẻ hai ngày để đầu óc mình tỉnh táo lại. Tôi kể chuyện mình cho mẹ nghe. Mẹ buồn bã nhìn tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ vừa thất vọng, vừa thương xót. Mẹ nói: "Cuộc đời có phải là tiểu thuyết ngôn tình đâu mà con đòi hỏi nhiều thế. Chồng con yêu con là muốn bên con cả đời. Còn người đàn ông kia yêu con vì muốn cùng con đi một đoạn đường ngắn ngủi. Chồng con không dùng quá nhiều sức lực và thời gian cho con, bởi nó còn phải để dành sức lực chăm lo cho gia đình, cuộc sống. Còn người đàn ông kia yêu con tưởng như chết đi sống lại bởi anh ta chỉ cần yêu con một vài hôm, ngủ với con một vài đêm rồi sẽ vứt bỏ con. Chồng con chăm sóc cho cuộc sống của con. Còn người đàn ông kia chỉ chăm sóc cho tình cảm của con thôi. Con sẽ chẳng thể tìm đâu ra, một người vừa làm tròn trách nhiệm người chồng người cha lại cuồng nhiệt yêu đương và lãng mạn như một người tình. Đừng có tự làm khó mình như thế. Ngôi nhà hôn nhân, bước ra thì dễ, muốn về rất khó, con hãy cẩn trọng từng bước đi".

Tôi ngồi nghe từng lời của mẹ, cảm giác miệng mình khô khốc không nói thành lời. Giá như mẹ tát cho tôi vài cái, có lẽ tôi đỡ đau hơn những lời mà mẹ vừa nói. Bởi vì càng nghe tôi càng nhận ra tôi là một người đàn bà không ra gì, cảm thấy ghét chính mình, khinh bỉ chính mình. Làm người ai cũng có lúc đúng lúc sai. Và khi sai, người ta có thể ngụy biện bằng muôn vàn lí do, nhưng ngoại tình thì chỉ có sai chứ không bao giờ đúng. Mẹ tôi nói: Lạc đường không đáng sợ, điều đáng sợ nhất là không biết mình muốn đi đâu.

Tôi mở mắt khi mặt trời đã chói lòa qua khung cửa sổ. Không gian im ắng lạ thường, không có tiếng léo nhéo mè nheo của lũ trẻ, một lúc mới nhớ ra hôm nay là chủ nhật. Có tờ giấy nhỏ đặt ở đầu giường, trong đó là nét chữ nguệch ngoạc của chồng tôi: “Thấy mẹ ngủ ngon, ba bố con không nỡ thức. Bố con anh đi sang ông bà nội, mẹ dậy rồi sang sau nhé”. Bật mình ngồi dậy, nắng chói hắt vào mặt. Đúng mà, phải đi qua đêm tối, mới thấy được sự rực rỡ của ánh vầng dương. Hạnh phúc chẳng ở đâu xa, cớ sao cứ mệt nhoài đi đâu tìm kiếm.